Thứ Ba, 20 tháng 9, 2022

Vì sao tôi đi tập vẽ?

 


Tôi đi tập vẽ và thầy giáo hỏi mọi người học vẽ để làm việc hay là giải trí. Đa số chúng tôi trả lời rằng đi vẽ để "giải trí", nhưng tôi thầm nghĩ phải nói là để "giải stress" thì mới đúng cho trường hợp của mình.

"Giải trí" thì đi làm cái gì đó vui và thích thú, còn "giải stress" thì không hẳn :). Nếu chọn cái gì vui và thích thú thì chắc là tôi sẽ chọn đi ăn, đi du lịch, đàn hát, xem phim...

Nhưng tôi chọn đi tập vẽ. Và trải nghiệm của tôi khá là thú vị.

- Kết nối với chính mình. Khi tôi vào vẽ, thời gian như dừng lại, suy nghĩ cũng dừng chạy trong đầu (bình thường không khi nào nó dừng chạy). Ngoài chuyện tôi thấy mình đang quạch, quạch, quạch trên giấy thì không còn thấy gì khác. Và "chúng tôi" cứ chơi cùng nhau như thế cho đến khi nghe nhắc "15p nữa hết giờ". Thế là 150 phút trôi qua.

- Ngạc nhiên với chính mình. Tôi không nghĩ rằng mình có thể vẽ được. Vì tôi hay nôn nóng và đại khái. Nhìn một bức vẽ tỉ mỉ có thể kết luận ngay rằng "môn này không phải dành cho mình". Nên khi nhìn thấy mình vẽ quên trời quên đất bỗng thấy thật là thú vị. Và bắt đầu thấy bản thân hoàn toàn có thể thích tỉ mỉ, không dễ, nhưng khi làm được sẽ khắc phục được một điểm yếu to đùng.

- Ghi nhận bản thân. Người ta hay khuyên là hãy yêu thích "quá trình", nhưng dù sao thì tôi cũng là người rất thích "kết quả". Nên thật tuyệt vời khi có sản phẩm để nhìn ngắm và để khoe, kiểu "Tôi đã làm được rồi đây này".

Khi nội bộ "mình" và "bản thân" thấy thích nhau, vui vẻ với nhau, cùng chơi với nhau, thì mình cũng bớt căng thẳng với thế giới ngoài kia một tí.