Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2023

Chừng nào mới được nghỉ hưu?




Cuối tuần ngẫm nghĩ: 

CHỪNG NÀO THÌ VỀ HƯU?

Với những người đang tận hưởng công việc và cuộc sống, về hưu là thứ gì đó rất chán.

Nhưng với những người dân cày tư bản như tụi mình, đó thường là ước mơ.

Nhưng thú thật là hồi ba mươi tuổi mình vẫn rất nhiệt tình leo thang sự nghiệp, câu hỏi đó chỉ đến khi mình tận 40 - nghỉ việc lần thứ nhất.

Trong ước mơ của mình, bức tranh tuổi về hưu là một ngôi nhà đẹp, có sân, có hoa hồng, có chó cưng, trong nhà có bếp thơm, có piano, và có sách của mình đang viết, và đã viết. Lâu lâu sẽ có khách, là mấy người trong tổ chức xã hội mà mình tham gia, là những người bạn quen, già trẻ lớn bé đều có. Lâu lâu, mình sẽ xách vali lên và đi. 

Trong hình dung của mình, chỉ cần ngừng làm việc, có thời gian, và có tiền, là bức tranh hoàn hảo sẽ hiện ra.

Vậy nên những giờ ăn trưa là tụi mình nói về việc đầu tư thế nào để có thu nhập thụ động, phải tiết kiệm bao nhiêu tiền, tìm mảnh đất nào ở rừng, ở biển để cắm dùi sẵn.

Năm 40 tuổi mình nghỉ việc, do "mệt rồi, nghỉ thôi". Sau một hồi đi ngao du sơn thuỷ, hái hoa bắt bướm, nếm mùi vị nhân gian, mình bắt đầu tự hỏi: giờ mình nghỉ hưu luôn được chưa? Hiện thực hoá ước mơ luôn được chưa?

Rồi mình nhận được một tỷ câu hỏi nhảy ra trong đầu. Tựu trung lại, những tiếng nói to nhất đó là:

- Bạn đã thấy mãn nguyện với con đường đi làm chưa mà bạn tính nghỉ ngang?

- Nghỉ hưu nghĩa là không làm gì đáng kể trong 40 năm nữa? Mà bạn mới đi làm được có 20 năm?

- Bạn có chắc bức tranh bạn vẽ ra là OK chưa?

- Trong bức tranh của bạn, tôi thấy toàn là nhà cửa hoa lá cỏ cây. Còn bạn thì sao? Mờ nhạt.

Tôi không trả lời được câu hỏi nào cả.

Đó là lần đầu tiên tôi tìm đến coaching. Tôi cũng học cách quán chiếu. Đó là hai trong số những hương vị nhân gian mà tôi đã thử.

Cả hai phương pháp đó có điểm chung là giúp ta đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp của lý trí và lý luận để đến được với điều mình thật sự muốn. Khi ta có điều mình muốn, ta không phải trả lời bất cứ câu hỏi nào ở trên. Teen Code: thích thì làm.

Rồi thì việc tìm ra điều mình muốn cũng không hẳn là dễ. Nhưng sức mạnh của nó là có thể phá tan hết mọi câu hỏi lý trí thông thường, nên thấy cũng rất đáng để theo đuổi.

Trên con đường tìm ra sự thật đó, có những "ứng viên" xuất hiện. Vậy là mình phải thử hết, càng thử nhiều thì kết luận càng xác đáng.

Rồi đến một lúc, mình nhận ra rằng, khoảnh khắc mà sự thật xuất hiện có thể chỉ cần 1 giây, hoặc ít hơn. Nhưng quãng đường đi đến đó mới là hành trình của cuộc sống. 

Nhận ra điều này, nó làm thay đổi tâm thế của mình một cách đáng kể. Bây giờ mình mới thật sự hiểu người ta nói, phần lớn cuộc đời của mình là quá trình, một vài phiên ngắn ngủi là kết quả. Với một người có tánh hay nôn nóng như mình, cuộc đời mình chắc sẽ đến 90% là cảm giác nôn nóng khi mà kết quả chưa tới. Không hạnh phúc.

Vậy nên mình đang học cách để trọn vẹn với quá trình, và thấy nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc nôn nóng chờ kết quả. 👌 

Còn khi nào nghỉ hưu thì... có phải trả lời liền không?