LẮNG NGHE
Muốn nghe được trước tiên phải lắng.
"Biết lắng nghe" thường được sử dụng làm tiêu chuẩn để chọn vợ tuyển chồng và thậm chí "tuyển sếp". Mà lắng nghe là chuyện khó bởi vì vừa nghe bên kia nói là trong lòng cảm thấy hoặc là phản đối, hoặc là thấy cảm xúc lên xuống theo câu chuyện của họ... nên thấy khó chịu nên nhảy vô nói liền chứ không thể đợi người ta nói hết. Đó là trong lòng mình không đủ lắng để có thể nghe.
Trường hợp khác cũng thường hay gặp là nghe người ta nói thì não của mình bắt đầu hoạt động và nghĩ cách để giải quyết vấn đề người ta đang nói, nên cứ hay nhảy vô hỏi thêm thông tin để tìm giải pháp, và khi có giải pháp thì mình nói ngay cho người đó. Đây cũng là trường hợp không đủ lắng để nghe.
Kết quả là mình trở thành "người không biết lắng nghe" mặc dù ý định của mình là tốt cả.
Để lắng được thì chúng ta cần phải ngừng chạy giải pháp trong đầu, ngừng sự phán xét và phản đối, kiểm soát cảm xúc trong khi nghe. Khi đó mới có thể hoàn toàn tập trung vào người nói và câu chuyện của họ. Rốt cuộc thì, họ đang muốn điều gì khi họ đến và nói câu chuyện đó?
THẤU HIỂU
Nhiều khi nói hoài hổng hiểu là do chưa thấu được tâm can nỗi niềm.
"Luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu" là câu nói đùa nhái lại khẩu hiệu của nhãn hàng bảo hiểm kia. Khi chúng ta bực tức ai đó hay điều gì đó, chúng ta thốt lên: "Thật không hiểu sao mà họ có thể làm như vậy được". Đó là khi mà chúng ta không thể hiểu được là vì chúng ta không "nhìn thấu" được suy nghĩ của họ, hoàn cảnh của họ, tính cách của họ, niềm tin của họ...
Nhìn thấy được rồi, biết rồi, thì sẽ dễ hiểu hơn.
CỞI MỞ
Muốn mở được thì phải cởi.
Muốn cởi được phải biết cái nút nó nằm ở đâu và cách mở nó như thế nào. Nút thắt trong tâm hồn là thứ mà không biết đường nào mà lần. Mà ta lại có xu hướng che giấu đi, sợ người khác biết rồi người ta mở toang mình ra thì sao.
Nút thắt về năng lực là thứ mà khó có thể tự mình nhìn ra, hay còn gọi là điểm mù. Nhiều khi người khác nhìn thấy rành rành nhưng bản thân mình thì không, và không dễ gì chúng ta tin lời người khác, mình đâu biết được tâm ý và động cơ của họ khi họ nói với mình. Hơn nữa 10 người thì họ góp cho mình 10 ý, vậy giờ làm sao.
Nếu bạn có ai đó đủ tin cậy để có thể cởi mở với họ và xin ý kiến từ họ, thật tuyệt vời. Nếu chưa có, điều đó cũng bình thường thôi :). Hãy rà soát lại xem liệu có ai không, và rà soát lại các vùng an toàn của mình xem vùng nào có thể mở ra được với người khác. Thôi mình cứ cởi từ từ và mở dần dần thôi :)