Thứ Tư, 29 tháng 5, 2024

CÓ NHIỀU LỰA CHỌN TRONG ĐỜI ĐƯỢC QUYẾT ĐỊNH BỞI NỖI SỢ

 


Có lần, cô đồng nghiệp người Malaysia hỏi tôi:
- Nếu mà bạn có thể quay lại và lựa chọn lại lần nữa, thì bạn có lấy chồng không?
- Có. -  Tôi trả lời không đắn đo.
- Tôi hỏi như vậy là vì thấy bố mẹ tôi cãi nhau và làm tổn thương nhau mỗi ngày, nhưng hai người vẫn ở bên nhau. Tôi thật bối rối giữa hiện thực và ước mơ về một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Và nếu như tôi ở vào hoàn cảnh của mẹ tôi, thì tôi cũng không biết nên làm thế nào với đời mình.
- Tôi hiểu. Tôi biết có nhiều người thà không lấy chồng chứ không muốn rủi ro lấy phải một người không tử tế.
- Kể cả là lấy được người tử tế đi nữa thì vẫn có quá nhiều vụ chia tay vì không hợp, hết yêu, hoặc trở nên thù hận.

Lần khác, trong một buổi cà phê, cô bạn tôi, một người sợ yêu, bộc bạch:
- Mình thấy việc có một người khác trong nhà mình, trong cuộc sống của mình quả là một chuyện lớn, với mình ai làm được chuyện đó thì thật là vĩ đại. Mình rất ngưỡng mộ. Nội việc sắp xếp cuộc sống của chính mình cho gọn gàng đã là một sự nỗ lực rồi.
- Ngược lại, - tôi bảo cô - mình thì rất ngưỡng mộ các cô gái có thể sống một mình mà vẫn ổn. Chỉ cần nghĩ đến chuyện sớm tối không có ai hỏi han, không ai bảo vệ là mình thấy chơi vơi, sợ hãi.

Bề ngoài, có vẻ như những người độc thân thích chọn tự do, còn những người có gia đình thích chọn sự bầu bạn. Nhưng cũng có thể, những lựa chọn đó là do nỗi sợ.

Sau vài lần gãy cành cây, tôi đã dành thời gian quan sát mình nhiều hơn, và nhận ra rằng, tôi không có một sự mong đợi phù hợp trong tình yêu. Trong sâu thẳm, tôi sợ ế, sợ một mình. Còn việc tôi muốn có một mối quan hệ như thế nào, một tình yêu ra sao, một người bạn đời kiểu gì... thì tôi hoàn toàn máy móc dựa trên những tiêu chuẩn chung của xã hội: nhìn cũng đẹp trai, khoẻ mạnh, biết kiếm tiền, con nhà đàng hoàng, thông minh....

Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra rằng, mình cần nghiêm túc định nghĩa mục tiêu của việc có người bạn đời: là muốn CÓ điều gì (một thứ của riêng mình, không phải n thứ của xã hội hay nói), hơn là cần LÀM gì để khỏi phải "một mình".

Điều này tạo ra một sự thay đổi về mong đợi. Nếu như trước đây, mục tiêu của tôi là "có một ai đó" thì mong đợi của tôi là LÀM mọi thứ để không bao giờ chia tay hay tan vỡ. Tan vỡ là THẤT BẠI. Còn bây giờ, mong đợi của tôi là mình đã CÓ được điều mình muốn chưa, mình đã có điều đó được bao nhiêu ngày rồi, và mỗi ngày trôi qua thì THÀNH CÔNG càng dày thêm lên một ít.

Tôi đã hiểu hơn một chút về việc ghi nhận những gì mình làm được và trân trọng những gì mình có mỗi ngày, từ đó xoay chuyển cục diện từ "chưa thất bại" trở thành "đã thành công".

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2024

INNER COACH LÀ NGƯỜI ĐỒNG CẢM VÀ KHÔNG PHÁN XÉT



Không phán xét là một trong những đức tính quan trọng nhất của Inner Coach. Trong số những người mà chúng ta gặp trong cuộc sống hàng ngày, ít người có được đức tính này. Chính vì vậy mà chúng ta không cảm thấy an toàn để cởi mở, chúng ta cần có sự đề phòng nhất định.

Người không phán xét (non-judgmental person) là người thể hiện thái độ không đánh giá, chỉ trích hay đưa ra nhận xét vội vàng. Thay vào đó, họ tiếp cận mọi thứ với sự cởi mở, thấu hiểu và tôn trọng.

Khi bạn là Inner Coach của chính mình, bạn hãy thực hành những điều sau:

- Không chê trách. Khi "thân chủ" đang dằn vặt bản thân về những sai lầm vừa mới xảy ra, người inner coach không tìm cách dằn vặt theo, hoặc cố gắng phản biện rằng không nên dằn vặt (một hình thức chỉ trích sự dằn vặt). Việc cần làm là lắng nghe và ghi nhận đầy đủ cảm xúc của "thân chủ".

- Đồng cảm. Thông thường khi chúng ta hiểu được vì sao ai đó làm điều (kỳ cục) như vậy thì chúng ta không còn trách họ nữa. Hãy áp dụng điều này khi lắng nghe lý lẽ của "thân chủ".

- Đón Nhận Sự Khác Biệt. Sự phán xét thường đến từ việc nhận thấy điều này không hợp lẽ thường, không hợp số đông, không hợp với mong đợi. Bỏ hết những tiêu chuẩn đi, Inner Coach có thể giúp "thân chủ" mạnh dạn phơi bày và tìm ra được điểm mạnh riêng của mình.

- Không So Sánh. Bố mẹ thường khen ngợi con người khác, cố ý so sánh với con mình để tạo động lực (nhưng thường hay gây tác dụng ngược). Ngược lại cũng có những người con so sánh bố mẹ người khác với bố mẹ mình. Đi học cũng gặp so sánh, đi làm cũng vậy, lấy chồng lấy vợ cũng bị như thường. Nếu bạn có thể làm một Inner Coach không so sánh, đó sẽ là một người đồng minh đặc biệt của chính mình.

Khi ngại bị phát xét, chúng ta sẽ ghìm bản thân mình lại. Khi không còn sợ nữa, chúng ta tự do thể hiện, nhờ đó mới nhìn thấy rõ chính mình hơn.

Hiểu mình hơn, thì sẽ tự tin hơn.

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2024

KHAI VẤN vs. THAM VẤN TÂM LÝ (TƯ VẤN TÂM LÝ)

 


[Câu hỏi thường nghe]

KHAI VẤN CÓ GIỐNG NHƯ TƯ VẤN TÂM LÝ KHÔNG? CÓ TRỊ LIỆU KHÔNG? CÓ CHỮA LÀNH KHÔNG?

Câu trả lời là Không. Khai vấn là phương pháp dùng hội thoại, hỏi - trả lời, vì thế không phải là phương pháp trị liệu hay chữa lành.

Trong một số trường hợp, khách hàng có thể phân vân lựa chọn giữa khai vấn và tham vấn tâm lý (cũng thường hay gọi là tư vấn tâm lý).

Sự phân vân này đến từ việc khách hàng không chắc chắn về tình trạng tinh thần của mình, nên chưa biết phương pháp nào là phù hợp hơn.

Dưới đây là một số thông tin sẽ giúp bạn nhận định rõ hơn:

- Tham vấn tâm lý nhằm mục đích trị liệu những tổn thương trong quá khứ hoặc bệnh lý hiện tại. Ngược lại khai vấn phù hợp với những người khỏe mạnh, không những vậy mà còn có ý thức và mong muốn mạnh mẽ trong việc nhận thức bản thân và sẵn sàng sáng tạo, thay đổi để hướng đến mục tiêu. Nếu một cá nhân khỏe mạnh nhưng chưa mạnh mẽ trong nội tại, khai vấn có thể giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu một cá nhân bị rối loạn tâm lý, mất nhận thức, mất kiểm soát về hành vi thì cần gặp bác sĩ / tham vấm tâm lý.

- Tham vấn tâm lý được thực hiện bởi bác sĩ tâm lý hay chuyên gia tham vấn tâm lý có chuyên môn. Khai vấn được thực hiện bởi chuyên gia khai vấn theo bộ kỹ năng khai vấn bao gồm: 1) Thực hiện đạo đức nghề nghiệp, 2) Sống cùng tư duy khai vấn, 3) Thiết lập và luôn duy trì sự thỏa thuận trong quá trình khai vấn, 4) Xây dựng và nuôi dưỡng môi trường tin tưởng và an toàn, 5) Luôn hiện diện, 6) Lắng nghe sâu, 7) Thúc đẩy nhận thức, 8) Đồng hành cùng quá trình phát triển của khách hàng.

- Tham vấn tâm lý hỗ trợ sức khỏe tinh thần. Khai vấn hỗ trợ nhiều mục tiêu khác nhau như phát triển sự nghiệp, cải thiện mối quan hệ, triển khai ý tưởng, theo đuổi ước mơ, tạo thói quen mới, thay đổi lối sống, thực hiện lý tưởng, chăm sóc bản thân, nuôi dưỡng nội lực, phát huy tiềm năng, tin vào bản thân, vượt qua giới hạn... Miễn là có mong muốn, có mục tiêu là có thể khai vấn. (Muốn tìm ra mong muốn của mình cũng là một mục tiêu.)

Vậy nên:

- Tham vấn làm cho người không khỏe trở nên khỏe mạnh. Khai vấn làm cho người khỏe mạnh trở nên mạnh mẽ.

- Nếu bạn thấy mình không có tổn thương tâm lý cần trị liệu mà chỉ là hiện tại đang rối rắm, mất động lực, mù mờ về tương lai... thì người bạn cần là một người khai vấn.

---

Tami Pham

ICF ACC Coach

# Khám phá chính mình, phát huy trọn vẹn #

HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG SẾP


 

SỬ DỤNG ĐỊA VỊ CỦA SẾP

Nói chuyện với đối tác bên ngoài, với phòng ban khác trong nội bộ, kể cả trong team mà gặp sự thờ ơ, thì chạy về trình bày ý tưởng lại với sếp, nếu sếp ủng hộ, thì nhờ sếp "nói một tiếng" với các bên là tự nhiên có trọng lượng. Tip: trước khi đi thuyết phục với bên ngoài, hãy bán ý tưởng cho sếp mình trước.

SỬ DỤNG MỐI QUAN HỆ CỦA SẾP

Muốn tìm nhà cung cấp mới, đối tác mới, nhưng không biết tìm đâu. Hỏi sếp biết đâu ra liền ngay lập tức và lại còn được giới thiệu sẵn cho, rộng đường làm việc. Biết sếp có network ở đâu, thân thiết với hội nào, giao thiệp với phòng ban nào... để biết khi nào thì đi nhờ vả sếp. Tip: trước khi nhờ sếp thì cũng đi dạo quanh 1 vòng trước vì mình phải có nỗ lực trước.

SỬ DỤNG KINH NGHIỆM VÀ CHUYÊN MÔN CỦA SẾP

Sếp nào cũng có giỏi một chuyên môn nào đó. Nếu bí đừng ngại hỏi. Nếu không bí cũng vẫn hỏi xin góp ý, biết đâu được sẽ lượm được ý tưởng bừng sáng nào đó từ sếp. Tip: Sếp cũng thích được hỏi ý kiến mà.

SỬ DỤNG CƠ HỘI CỦA SẾP

Sếp nào cũng có mặt giỏi mặt dở, cũng có lúc lâm nguy cần "cứu giá". Những lúc như vậy là cơ hội để bổ sung cho sếp, tạo thành đội mạnh và cũng là cơ hội để toả sáng. Tip: thường xuyên nhắc sếp là mình có thể làm gì làm gì để khi nào sếp bí sếp nhờ.

SẾP LÀ SIFU

Mentoring là nhiệm vụ của sếp. Không nên bỏ qua cơ hội này. Mentor là người đồng hành, chỉ bảo và dõi theo sự phát triển của nhân viên bằng cách sử dụng kinh nghiệm và chuyên môn thâm niên của mình. Đây là một mối quan hệ cần được thiết lập (mặc dù là nhiệm vụ của sếp nhưng không phải là đương nhiên auto diễn ra). Để danh chính ngôn thuận, nhân viên cần:

  • Đề nghị sếp làm mentor.
  • Mang đến một mục tiêu rõ ràng: trong thời hạn nào muốn phát triển cái gì, từ đâu đến đâu.
  • Thống nhất cách làm việc, ví dụ như bao lâu gặp nhau 1 lần, trong lúc gặp nhau thì làm cái gì.
  • Thông báo việc này đến công ty thông qua phòng nhân sự (một cách chính thức hoặc không chính thức tuỳ công ty yêu cầu).
  • Nhìn lại kết quả sau quá trình.

SẾP LÀ COACH

Cũng tương tự như vai trò Mentor, một số công ty yêu cầu các sếp thực hiện vai trò làm Coach.

Coaching khác với mentoring ở chỗ sếp sẽ không đưa ra giải pháp hay chỉ bảo, mà sếp đặt câu hỏi nhiều góc độ khác nhau để giúp nhân viên hoàn thiện ý tưởng, kế hoạch của mình, hoặc tự nhìn thấy giải pháp sau khi suy nghĩ rành mạch. Coaching sẽ giúp một người từ giỏi trở thành xuất sắc thông qua sự kích thích sáng tạo, tư duy giải quyết vấn đề, và tư duy chịu trách nhiệm.

Một sếp một nhân viên có thể có 2 mối quan hệ mentoring và coaching cùng lúc. Nếu sếp sẵn sàng thì mình tận dụng hết luôn nhé.

Lưu ý khi sử dụng: Mặc dù sếp có nhiều công dụng như thế, nhưng đừng quên Sếp cũng là người, cũng có lúc mong manh. "Những lúc sếp mệt, sếp là sếp thôi."

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2024

NHỮNG ĐIỀU NÓI THẬT NHƯNG HAY BỊ PHẢN ĐỐI

 1. TẬP YOGA GIẢM CÂN


Lúc mới bắt đầu: tập 1 ca yoga cũng mệt y như tập gym, nên đói bụng ăn nhiều. Mà tập yoga cứ chầm chậm, không nhanh và nhịp nhàng như tập gym, vậy sao mà đốt calo giảm cân.

Khi đã biết tập và tập quen rồi thì: 1) không cần ăn nhiều nữa, vì năng lượng từ một ca tập có thể thay thế một bữa ăn, đỡ phải nghĩ coi ăn gì, đỡ tốn thời gian ăn, và nhất là khỏi lăn tăn chuyện khi ăn thì thường ăn dư nên mập; 2) muốn ăn nhiều cũng không được, vì bụng no không thể tập yoga; 3) tập yoga dùng *cơ bắp* để nâng cơ thể, nhờ vậy sẽ giữ được cơ khi ăn ít (không giữ mỡ nên cứ đốt mỡ đi).

2. NGỒI THIỀN LƯU THÔNG MÁU HUYẾT

Lúc mới bắt đầu: Lưu thông bị kẹt khắp nơi, tê chân, đau lưng, đau đủ thứ.

Đang trong quá trình: Khi bị ép vào tư thế, máu huyết bắt đầu tìm cách để lưu thông, chỗ nào bị chèn ép sẽ tìm cách giải phóng, chỗ nào sai lệch sẽ tìm cách điều chỉnh (cơ thể tự làm, chúng ta chỉ cần ráng ngồi).

Dần dần: ngồi được lâu hơn chứng tỏ lưu thông đã tốt hơn.

Đạt yêu cầu: có thể ngồi trên 60phút, hoặc 90phút (hay bao nhiêu phút tuỳ người hướng dẫn thuộc trường phái nào). Khi đó có thể an tâm là dù có ngồi bao lâu đi nữa cũng được vì lưu thông bây giờ thông thoáng như xa lộ rồi.

3. TẬP THỂ THAO MAU GIÀ

Khi tập ít và nhẹ nhàng: vừa đủ để kích thích cơ bắp, tuần hoàn, bài tiết, nên thấy sảng khoái trẻ trung.

Khi vận động nhiều, cố gắng liên tục: bắt đầu tạo áp lực, cơ thể làm việc nhiều hơn, chuyển hoá nhanh hơn, "sống nhanh" hơn, già nhanh hơn. (Chưa kể hay tập ngoài trời mưa nắng dãi dầu như mấy anh cầu thủ bóng đá.)

4. LÀM CÀNG NHIỀU CÀNG CHẬM

Ban đầu: làm ít, chậm, do không quen thao tác.

Sau đó: làm nhiều, quen tay quen việc, làm nhanh hơn.

Sau đó nữa: làm nhiều hơn nữa, hiệu quả đạt mức giới hạn. Qua mức này, hiệu quả giảm dần, thiếu chính xác, nhiều lỗi, nhiều khoảng dừng, chậm.

[Một vài quan sát khi Đi_qua_tuổi_40]

# Bảo toàn năng lượng #
# Sống hài hoà #

--
Tami Pham, Marketing Professional
ICF ACC Coach
# Khám phá chính mình, phát huy trọn vẹn #